“Beyond The Top Coat” by Julie Vo

July 14, 2023

If you meet a Vietnamese person, it’s more than likely there is six degrees of separation (or less) to a nail salon.

For me, that degree of separation is one.

My sister and I often reminisce about the memories of growing up in mom's nail salon and how those years shaped who we are today. Our jobs were simple and standard. Fill acetone bottles and pedicure tubs. Organize magazines and nail polish. Fold towels. Greet the clients with a smile and offer them water. Mom worked long hours so we spent a lot of time there. 

At a young age, we understood the dynamics of power - occupied by one’s privilege in status, wealth, race, language, and how our nail and beauty service industry both perpetuated, and benefitted from, this interplay.

Or how this power compelled some people to say petulant things.

The scolding of the nail salon technicians by fairer-skinned, furrowed-brow patrons for speaking in “your language” - Vietnamese, or not having a firm enough grasp of the English language - the broken shards of vowels and syllables cutting the sides of mouths, spoken in timid mumbles.

Or the exclamation of my “good English” - so good in fact, “that I wouldn’t even know it was you if I weren’t looking at you, no accent at all!” as if the good-natured verbal pat on the head would make my day.

We, the perpetual foreigner. We, the people-pleasing nail salon technicians who smile hard for tips and a “let’s schedule a next appointment” affirmation. This ensures that our hard work and ability to withstand any demand or cruelty would result in another trip to the market for rice, fresh herbs and fish sauce. 

These nail salon memories and stories remind me that these messages of power and privilege, or perceptions of Asian foreignness had been sewn deep into my consciousness before I really understood how I could move through the world in my own wholeness.

To be reminded that our perceptions of ourselves, our families, our histories, our  language, and our community, may have been molded by someone who didn’t even know or understand our mother tongue. Someone who could not have marveled at the poetic beauty of the Vietnamese language but would instead mock it in ignorance.

Our nail salons were our work spaces, but also our haven, our livelihoods, the extension of our homes. What you might not realize is that the entire industry likely rests on the labor and business know-how of Vietnamese women. Their genius and resourcefulness. 

They look out for one another, listen, counsel, laugh, and problem solve together. They help each other raise kids, manage husbands and partners, and offer support. 

Our memories remind us that we grew up in this setting. Our strong will compels us to be fiercely loyal and loving to those around us. In conversation with other nail salon babies, we recognized that at the shop, we learned to understand how people think and anticipate their needs even before they asked. 

This salon space taught me interpersonal skills, about customer service and navigating the power dynamics between service worker and client, but also of working-class women finding community and safety in each other.

So for me - in nail salons - we not only see a space that holds the complexities of power, money, race, hate, and resilience but also when we look beyond the top coat, we find models of care, compassion and the right hearts and minds to build towards a forward movement.

Biography

Julie Vo currently serves as Policy Director at the Orange County Asian & Pacific Islander Community Alliance (OCAPICA). In her role, she leads and supports policy and civic engagement efforts which include nonpartisan voter mobilization and GOTV, community and legislative advocacy, community education, and the integration of policy advocacy and civic engagement across the agency's direct service departments. She currently serves on the boards of the Vietnamese American Arts & Letters Association (VAALA), Orange County Environmental Justice, the Steering Committee of the California Healthy Nail Salon Collaborative and organizes within a national network of Vietnamese community builders. As a second generation, Vietnamese-American who grew up in her mother’s nail salon, Julie is committed to developing powerful youth, promoting artistic expression and centering stories as a way to both heal and build power within communities of color.  Julie holds a B.A. in Sociology and Asian American Studies and a minor in Education from UCLA.


Vươn Lên Lớp Phủ Bên Ngoài

Nếu bạn gặp một người Việt, rất có thể có sự chia cách sáu độ (hoặc ít hơn) đến một tiệm làm móng tay.

Đối với tôi, mức độ chia cách đó chỉ là một.

Mấy chị em tôi thường hồi tưởng về những kỷ niệm khi lớn lên trong tiệm làm móng tay của mẹ và những năm tháng đó đã hình thành con người chúng tôi ngày hôm nay. Công việc của chúng tôi đơn giản và theo tiêu chuẩn. Đổ dung dịch acetone vào chai và bồn làm móng chân. Sắp xếp tạp chí và sơn móng tay. Gấp khăn. Chào đón khách hàng với một nụ cười và một ly nước. Mẹ làm việc nhiều giờ đồng hồ nên chúng tôi đã dành rất nhiều thời gian ở tiệm.

Lúc còn nhỏ, chúng tôi đã hiểu rõ động lực của quyền lực - do đặc quyền về địa vị, giàu có, sắc tộc, ngôn ngữ và cách ngành dịch vụ làm móng và làm đẹp của chúng tôi duy trì và được hưởng lợi từ sự tương tác này.

Hoặc cách quyền lực này thúc đẩy một số người nói những điều phiền toái.

Những người da trắng, với trán nhăn nhó, la mắng nhân viên tiệm làm móng tay vì nói "ngôn ngữ của bạn" - tiếng Việt, hoặc vì không nắm vững tiếng Anh đủ để hiểu - những mảnh vỡ của các nguyên âm và âm tiết cắt vào các bên miệng, được nói ra một cách nhút nhát.

Hoặc sự khen ngợi về "tiếng Anh tốt" của tôi - rất tốt, đến mức "nếu nhìn không thấy bạn, tôi không thể nhận ra đây là bạn, không có pha chút giọng địa phương!" như thể lời khen dễ chịu đó sẽ làm vui lòng tôi.

Chúng tôi, những người ngoại quốc vĩnh viễn. Chúng tôi, những người làm móng tay vui vẻ để nhận tiền boa và lời khẳng định "hãy cho tôi cái hẹn kế tiếp" này. Điều này đảm bảo rằng công việc chăm chỉ của chúng tôi và khả năng chịu đựng mọi yêu cầu hoặc sự tàn ác sẽ dẫn đến một chuyến đi tiếp theo đến chợ để mua gạo, các loại thảo mộc tươi và nước mắm.

Những kỷ niệm về tiệm làm móng tay này và những câu chuyện này nhắc nhở tôi rằng những thông điệp về quyền lực và đặc quyền, hoặc nhận thức về sự người nước ngoài của người châu Á đã được gieo rất sâu vào nhận thức của tôi trước khi tôi thực sự hiểu được cách tôi có thể di chuyển qua thế giới với sự toàn vẹn của mình.

Được nhắc nhở rằng nhận thức của chúng ta về chính mình, gia đình, lịch sử, ngôn ngữ và cộng đồng của chúng ta có thể đã được tạo hình bởi những ai đó không hề biết hoặc hiểu ngôn ngữ mẹ đẻ của chúng ta. Người đó không thể trầm trồ trước vẻ đẹp thơ mộng của tiếng Việt mà lại coi thường nó trong sự ngu dốt.

Tiệm làm móng tay của chúng tôi là không gian làm việc, nhưng cũng là nơi trú ẩn, kế sinh nhai, và là cuộc sống nối dài của gia đình chúng tôi. Điều mà bạn có thể không nhận ra là ngành công nghiệp này ựa trên lao động và kiến thức kinh doanh của những người phụ nữ Việt Nam. Trí tuệ và sự thông minh của họ.

Họ chăm sóc lẫn nhau, lắng nghe, tư vấn, cười vui và cùng nhau giải quyết vấn đề. Họ giúp nhau nuôi dạy con, quản lý chồng và đối tác, và hỗ trợ nhau.

Những kỷ niệm nhắc nhở rằng chúng tôi đã lớn lên trong bối cảnh này. Ý chí mạnh mẽ của chúng tôi thúc đẩy chúng tôi trở nên trung thành và tràn đầy yêu thương mãnh liệt với những người xung quanh. Trong cuộc trò chuyện với những đứa trẻ sinh ra ở tiệm làm móng tay khác, chúng tôi nhận ra rằng tại cửa hàng, chúng tôi đã học cách thấu hiểu suy nghĩ của người khác và đáp ứng nhu cầu của họ ngay cả trước khi họ đưa ra yêu cầu.

Không gian tiệm làm móng tay này đã dạy cho tôi các kỹ năng giao tiếp, về dịch vụ khách hàng và điều hành giao tiếp giữa người làm dịch vụ và khách hàng, cũng như cách phụ nữ tầng lớp công nhân tìm thấy sự gắn kết và an toàn trong nhau.

Vì vậy, đối với tôi - trong các tiệm làm móng tay - chúng ta không chỉ thấy một không gian chứa đựng những sự phức tạp của quyền lực, tiền bạc, chủng tộc, sự căm ghét và sự kiên cường mà còn khi chúng ta nhìn xa hơn lớp phủ bề ngoài, chúng ta tìm thấy những mô hình chăm sóc, lòng thương mến, và tâm trí đúng đắn để xây dựng một sự chuyển động. 

Tiểu Sử

Julie Vo hiện đang là Giám đốc Chính sách tại Tổ chức Hội đồng Cộng đồng Châu Á và Đảo Thái Bình Dương ở Orange County (OCAPICA). Trong vai trò của mình, cô dẫn dắt và hỗ trợ các nỗ lực về chính sách và tham gia công dân, bao gồm việc tăng cường hoạt động không thuộc đảng và quảng động bỏ phiếu, đấu tranh cộng đồng và lập pháp, giáo dục cộng đồng và tích hợp việc đấu tranh chính sách và tham gia công dân trong các bộ phận dịch vụ trực tiếp của tổ chức. Hiện tại, cô là thành viên của ban điều hành Hiệp hội Văn học và Chữ viết người Mỹ gốc Việt (VAALA), Orange County Environmental Justice, Ban điều hành của Tổ chức Hợp tác Nhà làm móng tay lành mạnh của California và tổ chức trong mạng lưới quốc gia của những người xây dựng cộng đồng người Việt Nam. Là người Mỹ gốc Việt thế hệ thứ hai, lớn lên trong tiệm làm móng tay của mẹ, Julie dành trọng tâm lý cho sự phát triển sức mạnh cho giới trẻ, thúc đẩy sự biểu đạt nghệ thuật và tập trung vào những câu chuyện như một cách để không chỉ chữa lành mà còn xây dựng sức mạnh trong cộng đồng da màu. Julie tốt nghiệp bằng cử nhân về Xã hội học và Nghiên cứu người Mỹ gốc Á và có chuyên ngành Giáo dục từ Đại học California, Los Angeles (UCLA).


This resource is supported in whole or in part by funding provided by the State of California, administered by the California State Library in partnership with the California Department of Social Services and the California Commission on Asian and Pacific Islander American Affairs as part of the Stop the Hate program. To report a hate incident or hate crime and get support, go to CA vs Hate.

Previous
Previous

“Installing Hope and Providing a Safe Space” by Paul Hoang

Next
Next

Groundswell and Moving Forward: Empowering the Youth and Seniors for Community Healing